Anh chị em thân mến,
Một lần nữa, Thiên Chúa cùng với Tuần Thánh lại đến với chúng ta – khi Ngài đi vào thành Giêrusalem, khi Ngài ở trong căn phòng cùng các môn đệ ăn lễ Vượt Qua ở Ghết-sê-ma-ni, trên chặn đường Thánh Giá, trên Đồi Sọ, và vào buổi sáng tinh mơ trước ngôi mộ trống.
Chúng ta hãy mời gọi những ngày Thánh này vào cuộc đời của chúng ta để cuộc hành trình của Chúa thành của riêng ta, và để chúng ta có thể cùng đồng hành với Ngài và các môn đệ của Ngài trên con đường này. Khi nhìn lên các môn đệ, những người mà Chúa Giêsu đã thiết lập Hội Thánh của Ngài, chúng ta thấy trong Nhóm Mười Hai những tính chất nghèo nàn không quá khác gì chúng ta. Mặc dù được sống gần gũi với Chúa Giêsu như các ngài đã được sống, họ vẫn không hiểu được và nhận thấy được tầm quan trọng của những sự kiện đã xảy ra.
Khi Chúa rửa chân cho các môn đệ và chia cho các ngài bánh và rượu được hóa nên mình và máu của Ngài, họ vẫn chưa hiểu được sự việc mà Chúa đã làm trước mắt họ. Họ vẫn còn chưa hiểu khi họ lìa bỏ Chúa, khi chạy trốn vì sợ những người bắt bớ và tra tấn Chúa. Lúc đó, cây Thánh giá đại diện cho sự thất bại của người mà họ đã mong là đấng Cứu Thế.
Ngay cả khi họ đứng trước ngôi mộ trống và khi Ngài hiện ra với họ trong khu vườn, hoặc trong căn phòng ăn lễ Vựợt Qua, và cả lúc người hiện ra trên đường tới Em-mau, các môn đệ, như Chúa Giêsu đã nói, vẫn khờ dại và “lòng trí chậm tin”. Tuy thế, họ là những kiến trúc sư của nền móng đức tin mà chúng ta đã nhận được từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Các môn đồ đã tin và hiểu không những các sự kiện đã xảy ra, mà còn vào lời của Chúa. Chúng ta là những người đã nhận được đức tin đó và lối sống Kitô hữu vẫn được tiếp tục soi dẫn bởi mầu nhiệm Phục Sinh. Chúng ta biết là Đức Kitô đã chết và Ngài đã trỗi dậy từ cõi chết và sẽ không bao giờ chết nữa.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta trong tuần thánh này nghiệm ngẫm mầu nhiệm Chúa chịu chết và Chúa phục sinh, như thánh Phaolô đã viết cho tín hữu Ti-mô-thê-ô: “Đây là lời đáng tin cậy: Nếu ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người” (2 Ti-mô-thê-ô 2:11).
Vì vậy, Mùa Phục Sinh đối với chúng ta tràn đầy niềm hy vọng không thể dập tắt được, mặc dù phải đối mặt với sự bất công muôn người phải trải nghiệm, sự thiếu thốn của tình yêu thương, và sự thiếu thốn của lòng trắc ẩn và khoan dung vẫn đang còn hiện diện ở những nơi nghèo khổ, bạo lực, chiến tranh, khủng bố và những người vô tội vẫn bị chết oan. Tuy đối mặt với những thảm kịch vây quanh nhân loại trong thế kỷ Hai mươi mốt này và những thất bại của riêng mình, chúng ta tin là Đức Kitô đã chiến thắng tội lỗi và sự chết, và Ngài chia sẻ với chúng ta sự sống mới.
Lời cầu nguyện của tôi dành cho tất cả trong tuần này là mỗi người chúng ta có thể là gương mặt rạng rỡ của Chúa Kitô, vì Ngài đã hứa là Ngài sẽ luôn ở với chúng ta, cho chúng ta hy vọng và kêu gọi mỗi người chúng ta cùng trỗi dậy với Ngài.
Xin gửi đến các anh chị em lời chúc tốt đẹp nhất và lòng chân thành quý mến.
Trân trọng kính chào,
Patrick J. McGrath
Giám Mục Giáo Phận San Jose