Kính gửi quý anh chị em,

Vài năm trước, tôi đảm nhận vị trí chủ tịch Ủy Ban Công Lý và Hòa Bình Quốc Tế trực thuộc hội đồng giám mục. Trong vai trò đó, hàng năm tôi đã đi đến nhiều nơi trên thế giới đang phải đối mặt với một số vấn đề khó khăn nghiêm trọng nhất ở Trung Đông, Châu Á, Châu Phi và Châu Mỹ La-tinh. Những chuyến đi mục vụ này trước hết nhằm thể hiện tinh thần liên đới của giáo hội Hoa Kỳ với những cộng đoàn đang chịu đựng khó khăn gian khổ. Đồng thời, tôi sẽ quan sát tình hình địa phương và lắng nghe nhiều tiếng nói khác nhau (giáo dân và giáo sĩ, xã hội dân sự, giới ngoại giao, chính phủ, v.v.) để hiểu sâu hơn nguyên nhân của các cuộc xung đột, nhu cầu nhân đạo và tâm linh của họ, cũng như suy nghĩ của họ về các giải pháp khả thi cho những cuộc xung đột này. Sau đó, tôi sẽ trở về Hoa Kỳ và thay mặt hội đồng giám mục Hoa Kỳ vận động Quốc Hội và Bộ Ngoại Giao nhằm thúc đẩy những chính sách có thể hỗ trợ cho những tình huống cụ thể đó.

Sau khi liên lạc lần đầu với các nhà lãnh đạo giáo hội địa phương, tôi luôn kết nối với tổ chức Dịch Vụ Cứu Trợ Công Giáo (CRS) phục vụ tại những địa điểm cụ thể đó. CRS là chi nhánh nhân đạo toàn cầu của giáo hội Hoa Kỳ. Cho đến nay, CRS đã thực hiện cứu trợ nhân đạo cho người dân tại hơn 100 quốc gia trên thế giới. Tôi đã chứng kiến nỗ lực to lớn và mang tính chiến lược của CRS khi tổ chức này thích ứng với nhu cầu thực tế của từng địa phương. Khi ISIS thảm sát người Yazidi, người Hồi Giáo và người Ki-tô giáo trên cao nguyên Nineveh, những người sống sót đã chạy trốn đến các khu vực phía bắc Iraq. Tôi cảm thấy ấm lòng khi chứng kiến CRS có mặt tại Duhok, miền bắc Iraq, không chỉ cung cấp nhu yếu phẩm nhân đạo cho các gia đình và hỗ trợ tinh thần cho trẻ em bị sang chấn; họ còn đàm phán với chủ sở hữu của những ngôi nhà chưa hoàn thiện, đề nghị chống chịu thời tiết cho những ngôi nhà này để đổi lấy việc cho phép những gia đình đã chạy trốn khỏi Nineveh được trú ngụ trong những tháng mùa đông giá lạnh. Đây chỉ là một ví dụ về cách CRS thực hiện cứu trợ nhân đạo mang tính chiến lược trên thế giới.

Thật không may, thế giới đầy rẫy những cuộc khủng hoảng nhân đạo. May mắn là CRS đã có mặt để hỗ trợ mà không phân biệt chủng tộc, tôn giáo hoặc dân tộc.

CRS được tài trợ từ cả các khoản đóng góp tư nhân và hợp đồng chính phủ (Cơ Quan Phát Triển Quốc Tế Hoa Kỳ [USAID]). Tổng ngân sách của USAID mặc dù khá lớn nhưng chỉ chiếm chưa đến 1% tổng ngân sách liên bang. Đã có nhiều quan ngại về việc sử dụng sai mục đích quỹ USAID. Các mối quan ngại này nên được điều tra và ngừng việc phân bổ nếu đúng như vậy. Tuy nhiên, chúng ta hãy thận trọng để tránh sai lầm! Các chương trình nên được xem xét, điều tra và ngừng lại khi được phân bổ không phù hợp.

Mặc dù truyền thống Do Thái giáo – Ki-tô giáo ảnh hưởng rất lớn đến nền tảng của Hoa Kỳ nhưng đất nước thân yêu của chúng ta là một đất nước theo chủ nghĩa đa nguyên. Tuy nhiên, tôi tin rằng tất cả các tôn giáo lớn, cũng như những người theo chủ nghĩa nhân văn thế tục, đều đồng ý rằng việc giúp đỡ những người đồng loại đang trong cơn hoạn nạn là điều cần thiết đối với nhân loại. Trong truyền thống Ki-tô giáo của chúng ta, tôi nghĩ đến dụ ngôn của Chúa Giê-su về Lazarô và người phú hộ giàu có, dạy rằng việc quan tâm người nghèo là yếu tố cốt lõi của đời sống con người và đời sống Ki-tô hữu (Lk 16:19-31). Hoa Kỳ là quốc gia giàu có nhất thế giới và đã trở thành ngọn hải đăng hy vọng cho nhiều hoàn cảnh hoạn nạn trên toàn thế giới. Tôi cầu nguyện rằng chúng ta sẽ tiếp tục giữ vững sứ mệnh đó. Với mức chi tiêu chưa đến 1% ngân sách, tôi tin rằng chúng ta hoàn toàn có khả năng thực hiện điều đó.

Giám Mục Oscar Cantú
Giáo Phận San Jose